Lăng Cô biển xanh, cát trắng. |
Vượt hơn 1.000 cây số từ TP HCM, tôi đến với thị trấn Lăng Cô vào một buổi trưa nắng nóng oi bức. Với bãi cát trắng tinh nằm cong mình trên làn nước biển xanh veo trong vắt, những dãy núi nhấp nhô trùng điệp, Lăng Cô như một bức tranh thủy mặc đẹp đến ngỡ ngàng.
Không có bút mực hay câu văn nào có thể bộc lộ hết vẻ đẹp nơi đây. Gần 100 năm trước, vua Khải Định sau 4 tháng lên ngôi, vua ngự giá đi Quảng Nam xem xét phong tục tập quán, trên đường đi, nhà vua đã dừng chân nghỉ tại Lăng Cô một thời gian, khi phát hiện vẻ đẹp tuyệt mỹ của cảnh sắc nơi đây, ông đã thốt lên: "Quả là chốn bồng lai tiên cảnh" và cho khắc bia đá ca ngợi hiện nay còn được bảo tồn tại thôn An Cư Đông.
Thị trấn nhỏ bé, yên bình Lăng Cô được bao bọc bởi thiên nhiên tuyệt đẹp xung quanh. |
Bia đá có viết: "Vào tháng sáu mùa hè năm đầu (tức tháng 8/1916) trẫm mới lên ngôi (1916), nhân dịp đi tuần du trong tỉnh để xem xét phong tục, xe loan hướng về phía nam, vượt qua sông núi, không đâu không nhìn ngắm kỹ, bỗng gặp được chốn này.
Ở đây đất liền với núi Phú Gia, bãi cát giăng ngang, nước tiếp đại dương, sông chảy quanh quất. Núi non cao ngất ôm phía sau, đầm nước trải dài về phía trước. Phía nam giáp với Hải Vân Quan, phía bắc liền với cửa biển Cảnh Dương. Thôn yên, đảo vắng, nơi nơi cây biếc ráng hồng; bãi hạc đầm le, thỉnh thoảng vọng tiếng tiều phu và nhịp chèo ngư phủ.
Làng chài trên vịnh. |
Trông về núi thì thấy mây lạ bay lên từ hang hốc, như những nàng tiên múa ở non bồng; nhìn xuống nước thì gió trong xua sóng biển, như muôn ngựa chầu về. Bấy giờ mới dừng xe trông ra bốn phía, vui mắt nhìn xem, thấy nào là khí lành, nào là gió dịu, nào là cảnh vui, nào là vật đẹp. Đắm nhìn một hồi lâu, bất giác cả người mát rượi, sự nóng nực tan biến, lòng thấy hớn hở hẳn ra, và xúc cảnh sinh tình".
Đầm Lập An rộng mênh mông nằm nép mình dưới chân đèo Phú Gia, thiên nhiêu ưu đãi cho nơi đây vẻ đẹp và hải sản phong phú, là vùng giao thoa giữa nước mặn và nước lợ, nên các loại hải sản ở đây như tôm, cá, sò huyết, hàu... có độ ngọt tự nhiên không nơi nào có được.
Con đường đẻo uốn lượn qua vịnh Lăng Cô. |
Vịnh Lăng Cô được công nhận là vịnh đẹp thế giới, vẻ đẹp trời biển bao la hòa quyện cùng núi non hùng vỹ. Lăng Cô nằm lọt thỏm giữa một nhánh rẽ của dãy Trường Sơn đâm ra biển, giữa đèo Hải Vân và đèo Phú Gia, xa xa là núi Bạch Mã ẩn hiện trong sương khói. 12h trưa nắng đổ lửa, nhưng cũng không ngắn được bước chân của những người đam mê vẻ đẹp, thuê được chiếc xe máy cà tàng của dân địa phương, tôi vẫn quyết định làm một chuyến lên đèo để thưởng ngoạn của vịnh.
Biển Lăng Cô cũng dịu dàng êm ả như chính cái tên của nó, ngày xưa ở đây gọi là Làng Cò, vì cứ mỗi chiều chiều, từng đàn cò trắng nhấp nhô rợp trời bay về đầm tìm chỗ ngủ. Biển hiền hòa nhẹ nhàng từng đợt sóng vỗ, ôm lấy cát như không muốn rời xa. Và tôi cũng không muốn rời xa nơi đây để trở về thành thị với công việc thường nhật của mình. Chắc chắn sẽ có một ngày tôi còn quay trở lại với chốn bồng lai tiên cảnh này.
Nguyễn Lan Uyên