Tôi 25 tuổi, sinh ra trong gia đình có hai anh em trai, cha mẹ hết mực yêu thương, nhưng số phận trớ trêu, tôi lại là người đồng tính. Cũng như nhiều người khác, tốt nghiệp xong cấp ba, tôi lên Sài Gòn học, ra trường và theo đuổi ước mơ của mình. Tôi đang làm cho một tập đoàn máy tính của nước ngoài. Mọi việc dường như rất tốt đẹp cho đến ngày tôi quyết định sống thật với chính mình. Đó là một quyết định rất khó khăn vì tôi biết gia đình sẽ như thế nào, thấy mình bất hiếu, nhưng không thể che giấu, sống giả dối được nữa.
Tôi công khai và mong nhận được sự cảm thông của ba mẹ, nhưng gia đình nhất quyết không chấp nhận dù đã hơn hai năm. Tôi biết mình phải gây dựng sự nghiệp, phải có nền tảng kinh tế vững vàng ba mẹ mới phần nào nguôi ngoai và có thể dễ thông cảm cho mình hơn. Tôi quyết định lấy số vốn mình có và vay mượn thêm để đầu tư kinh doanh, dù không lớn nhưng đó là hy vọng cho tương lai khả quan.
Không gì có thể đoán trước, tôi thất bại, gần như mất tất cả, thậm chí cả việc không bao ngờ nghĩ có thể xảy ra là cầm chiếc xe, tôi cũng làm. Tôi bị áp lực trả nợ bủa vây, lương đi làm không đủ trả, rồi mượn người này trả người kia, đi vay lãi. Tôi vướng trong vòng luẩn quẩn đó hơn một năm, cố gắng kiên cường để giải quyết mà không thoát ra nổi, không đêm nào ngủ được. Tôi căng thẳng, có khi nghĩ đến cái chết, rồi thấy không yếu đuối như vậy được, lại tiếp tục gượng dậy. Thật sự bây giờ tôi gần như suy sụp, muốn buông xuôi tất cả, mong được sự đồng cảm chia sẻ của các bạn.
Tuấn
*Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.