Mộc Diệp Tử
Phụ nữ khổ bởi vì họ có quá nhiều mối lo lắng, quá nhiều thứ để bận tâm. Nhưng nếu họ không bận tâm thì cuộc đời sẽ dành gì cho họ? Không thể là những cuộc rong chơi hay chinh phục, dù trên bất kỳ đấu trường nào. Vì thời gian không đợi phụ nữ. Vì đàn ông không đợi những người phụ nữ già.
Đàn ông có quyền để trì hoãn mọi việc, vì tuổi tác với họ không phải là vấn đề. Thử nghĩ xem, đàn ông càng lớn tuổi, càng chín chắn và bản lĩnh. Khi đó, ở họ có sự nghiệp, có sự từng trải, có tiền bạc và quyền lực, và như thế, họ đủ tự tin dù trên mặt họ đã có vài nếp nhăn, dù mái đầu có thể đã điểm bạc, nhưng cùng với thời gian, họ càng thêm hấp dẫn và quyến rũ. Ở họ, đã thôi không còn sự nông nổi, bồng bột, hời hợt của tuổi trẻ, họ hiểu thứ họ muốn và họ biết cách để đạt được nó.
Đàn ông 30 tuổi là đỉnh cao phong độ thì đàn bà 30 tuổi là dấu chấm hết của xuân sắc. Đàn ông 50 tuổi vẫn có quyền chinh phục và lấy một cô vợ trẻ mà không sợ thế gian chê cười, ngược lại, người ta sẽ thêm phần ngưỡng mộ bản lĩnh của họ, đàn bà 50 tuổi nếu lấy một người chồng trẻ, người ta sẽ khinh bỉ và miệt thị là già mất nết, là dùng tiền mua vui.
Đàn ông không dành thời gian của mình cho riêng phụ nữ, họ sẽ luôn độc lập trong mọi quyết định, và cho dù, không có người phụ nữ, họ vẫn sẽ chứng tỏ được mình. Phụ nữ thì khác, họ dành tuổi xuân của mình để khóc quá nhiều cho đàn ông, tưởng nhớ những kỷ niệm và thậm chí đánh cược cả hạnh phúc của mình cho họ.
Phụ nữ sẽ chẳng thể quẳng bớt những gánh lo, vì cuộc đời họ là cả sự phù phiếm. Phụ nữ không thể tự tin tới đâu, nếu họ không có quần áo, giày dép, túi xách mới, phấn son, nước hoa, vòng vèo. Càng lớn tuổi, số mỹ phẩm sẽ càng tăng. Đàn ông thì khác, họ có thể ngay lập tức ra đường, chẳng cần dưỡng da, chẳng lo bắt nắng, da càng đen càng nam tính, càng bụi bặm càng phòng trần. Vì họ không dành cả cuộc đời của mình để lo giữ người khác, lo người khác nghĩ gì về mình.
Còn phụ nữ, chẳng biết bao giờ họ mới nhận ra, họ cần sống cho chính mình, tự tin dù ở bất cứ giai đoạn nào của cuộc đời, chăm sóc, làm đẹp bản thân không có gì xấu, chỉ cần vì mình và làm cho mình được vui, thì khi đó, hạnh phúc chẳng bao giờ nằm trong tay người đàn ông hay ánh mắt người ngoài.
Thời gian không đợi phụ nữ nên tại sao không sử dụng nó cho mình được vui?
Vài nét về tác giả:
Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ nghe thế kỷ tàn phai.
Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài.
Tôi giống như một số nguyên tố cứ ngụp lặn trong cái vỏ bọc của chính mình. Bởi vì bản thân là số nguyên tố, chỉ có thể chia hết cho một và chính mình.
Nên ở tôi, luôn ẩn chứa sự đấu tranh giữa các mặt đối lập - của một người quá đỗi nhạy cảm và vô tâm, yếu đuối và mạnh mẽ, dịu dàng và bướng bỉnh, đơn giản và khó hiểu, tự ti và ngạo mạn, trẻ con và đàn bà. Tôi không đặc biệt nhưng tôi khác biệt - Đơn sắc rực rỡ một nét màu dứt khoát... Một số nguyên tố cô đơn nhưng không cô độc - Mộc Diệp Tử
Bài đã đăng: Muộn phiền - điều bình thường của cuộc sống, Người cũ, người mới, Văn hóa chỉ trích - chuyện bên ly cà phê, Nếu được chọn lại một lần nữa, Nỗi sợ của tuổi trẻ,Trở về, Hạnh phúc nơi căn bếp nhỏ,Sống giữa nhiều người, Hạnh phúc vừa đủ,Tuổi 18 - ký ức ngủ quên, Bí mật không thể nói, Và tách cà phê đã nguội,Hà Nội những ngày mưa,Niềm hạnh phúc giản đơn, Hạnh phúc không hề có shortcut, 2.555 ngày của tình yêu, Lạc trong thành phố, Bát canh ký ức, Niềm hạnh phúc giản đơn, Lầm tưởng trong tình yêu,Những hòn đá dành cho một đứa trẻ,Hạnh phúc là gì?, Trái tim mỗi cô gái.