Hoàng Yến Anh
"Tháng tư về gió hát mùa hè
Hát giấc mơ nào xa lắm"
Muốn viết một điều gì đó cho tháng tư, cho những cảm giác mùa hè chợt đến rồi chợt đi. Nhưng cứ nấn ná, đợi chờ để rồi cuối cùng, hôm nay bất chợt nhìn lên tờ lịch treo tường thì đã thấy con số 26.
Nhanh thật. Em chưa kịp vẽ cho mình bức tranh của tháng tư, chưa kịp lưu lại thứ cảm xúc từ một cơn "say nắng" trong những ngày Hà Nội rét, thì đã bắt đầu phải nói lời tạm biệt...
Tạm biệt tháng tư với cái nắng đầu mùa thơm thơm, ngọt ngọt.
Tạm biệt tháng tư với những phiến gió lao xao và những cơn mưa rào rót vào trên mái.
Tạm biệt tháng tư với những cảm xúc lúc nhạt nhòa, lúc đậm sâu nhưng sẽ luôn là mãi mãi.
Lâu lắm rồi em mới thấy tháng tư dịu hiền như thế này. Có lẽ bởi tháng tư này em đang được sống dưới bầu trời quê hương. Được vỗ về trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tháng tư năm nay em ít khóc hơn mọi ngày.
Lần duy nhất em khóc vào tháng tư đó là khi ngồi trên xe của một người bạn, nhớ lại quãng hành trình mà bạn, em và những người khác nữa đã cùng nhau đi qua, tự nhiên nước mắt em lăn dài trên má. Trong tiếng nấc nghẹn ngào, em đã không thể nói hết được với bạn những điều em muốn nói. Nhưng ơn trời, em đã kịp gửi lại cho bạn lời tri ân trong lá thư viết bằng tay vội vã...
Người ta vẫn nói nhiều về tháng tư, về mùa bằng lăng nở đẹp tím trời Hà Nội. Người ta khen cánh đồng lúa tháng tư đẹp ngút ngàn ở những miền quê và người ta tả bầu trời tháng tư đẹp đến nỗi khó có người họa sĩ nào có thể phác thảo hết được những gam màu yêu thương của tháng tư vào bức tranh mang đậm hơi thở của mùa. Đã đôi ba lần đứng giữa những cơn gió chiều tháng tư trước mặt hồ Tây lộng gió, em đã nhắm mắt lại và thả xuôi cảm xúc. Em đã không nhớ mình đã thì thầm với đất trời tháng tư hôm ấy những gì. Nhưng em lại nhớ rất rõ những quyết định của mình sau ngày hôm ấy và nhận ra rằng, mình đã trưởng thành tự khi nào mà chẳng hay.
Tháng tư, em đã không dám bắt đầu điều gì cả. Nên em không có gì để kết thúc. Chỉ biết cho dù ngày mai tháng tư có qua đi, giông bão có lại ùa về và đập sâu vào lòng ngực, thì em cũng vẫn sẽ ngẩng đầu kiêu hãnh bước qua. Bởi em tin, tháng năm sẽ là bầu trời xanh xanh biếc.
Tháng tư ơi, về nhé! Và người ơi, xin hãy giữ giùm em những gì đẹp nhất của những ngày mùa đang reo trên phố ngoài kia.
Vài nét về blogger:
Cuộc sống thật thú vị khiến cho ta nửa khóc nửa cười, song nó chỉ dung nạp những ai vững bước đi lên! - Hoàng Yến Anh.
Bài đã đăng: Sống để yêu thương, Trải nghiệm vào đời, Ta hãy sống với những ngày đang sống, Hạnh phúc ngọt ngào khi quá khứ ngủ yên, Quê hương trong nỗi nhớ đứa con xa, Hạnh phúc không chỉ là cái đích,Trinh nữ, Mùa đông châu Âu, Thư tình từ Venice, Hạnh phúc đời thường, Thư tình từ Paris, Đoạn đường để nhớ,Mùa thu châu Âu,Hãy yêu đời vì mệt quá kiếp người, Khi người yêu lấy vợ, Học yêu cuộc sống, Kết hôn là việc của trời, Mong ước kỷ niệm xưa,Nỗi cô đơn sâu thẳm tâm hồn, Cuộc sống không thể thiếu tình yêu, Tha thứ một lần để lại bắt đầu yêu, Phía trước luôn có một con đường, Tuyết xuôi dòng,Cảm ơn ký ức, Đời thay đổi khi ta thay đổi, Tình già giữa phố hoa, Năm của những nụ cười, Ở phương xa nhớ mùi hương Việt Nam,Tôi và ước mơ đứng trên bục giảng,Trên những nẻo đường yêu thương, Có những điều cần học để quên, Tôi là kẻ thèm khát tự do,May mà cuộc đời không cho tôi xinh,Mùa Vu Lan nhớ mẹ,Cha là mùa xuân hạnh phúc,Ngôi Sao, cầu nối những yêu thương, Nói vơi anh về Trịnh, Noel ở Đức, Hai đường thẳng song song, Cha thương yêu của con, Chị và em; Những đổi thay trong cuộc đời, Thư tình Tây Bắc.