Tôi và anh cưới nhau đã 7 năm. Chúng tôi có hai con: bé gái 6 tuổi và bé trai 3 tuổi. Tôi cũng không biết bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu nhưng chỉ biết rằng hiện tại tôi đang rất chán nản, mong nhận được lời khuyên từ các bạn.
Từ khi cưới nhau rồi cho đến khi có con. Tất cả mọi chi phí từ ăn uống, sinh hoạt, mua sắm cho gia đình hầu như 90% là tôi lo hết. Anh đi làm nhưng không mang lương về cho tôi nuôi con. Thêm vào đó lại có tật nhậu nhẹt và lè phè mỗi khi có rượu vào. Lâu lâu, anh mua đồ ăn về nhà và cũng hay vào bếp nấu nướng vì anh là người Bắc, không ăn được những món tôi làm.
Cách đây 2 năm, tôi bắt đầu cảm thấy chán anh vì anh không hề có chút trách nhiệm nào về việc nuôi dạy con và chuyện vợ chồng. Tôi quen người đàn ông khác và chúng tôi nhắn tin qua lại. Sau này, anh biết và cũng sỉ vả, lăng nhục tôi nhiều. Anh nói những từ mà chỉ có người lưu manh mới sử dụng. Tôi muốn ly hôn nhưng anh không chịu. Sau đó, anh hứa sẽ không nặng lời với tôi nữa và chúng tôi đồng ý làm lại từ đầu.
Nhưng kể từ đó về sau, hễ vợ chồng cãi nhau, anh lại đem chuyện cũ của tôi ra đay nghiến. Anh tiếp tục có những lời xúc phạm tôi và hay nói tôi là "mất dạy, chó đẻ" trong khi anh đang ở nhờ bên vợ. Thật lòng nhiều khi tức quá, tôi cũng chửi lại anh. Nhưng vì ở chung với ba mẹ tôi nên tôi phải ráng nhịn vì sợ ông bà buồn.
Bây giờ các con đã lớn. Chi phí sinh hoạt, ăn uống cho hai con càng ngày càng nhiều nhưng chồng tôi cũng không hề phụ giúp tôi được bao nhiêu. Mỗi tháng, tôi kêu anh đưa tiền mà anh còn hằn học, nói này nọ. Anh bảo tôi chỉ biết có tiền.
Nhiều khi tôi cũng suy nghĩ hay có lẽ do tôi luôn nghĩ đến vấn đề tiền bạc nên vợ chồng thường xuyên cãi vã nhau? Nhưng cứ nghĩ đến việc chỉ một mình tôi nuôi hai đứa con, còn lương của anh thì để bao bạn bè nhậu nhẹt, ca hát là tôi cảm thấy không chịu nổi. Đã nhiều lân tôi đòi ly hôn nhưng anh vẫn một mực không đồng ý ký tên. Nhiều người nói tình cảm vợ chồng không nên mang tiền ra đong đếm nhưng nếu sống mà không có tiền thì không làm gì được.
Anh ta cũng đã phạm sai lầm và bị tôi phát hiện. Vậy mà mỗi lần cãi nhau, anh chỉ biết mắng chửi quá khứ của tôi. Tôi không biết có nên tiếp tục sống với người chồng mê nhậu nhẹt, không trách nhiệm này nữa hay không? Tôi sợ một ngày nào đó khi cãi nhau, tôi tức quá giết anh chết cũng không chừng.
Miệng thì anh ta nói rất thương yêu vợ con nhưng sao tôi không cảm nhận được qua hành động? Tôi thấy anh ta toàn là nói suông. Tiền thì không phụ tôi nuôi con, đi làm về chẳng làm gì ngoài ăn, vi tính, đọc báo... Cây quạt bẩn mà anh ta cũng không mang đi lau chùi. Một mình tôi làm hết chuyện lớn nhỏ trong nhà. Nếu tôi là trụ cột trong gia đình như vậy thì tôi cần gì một người đàn ông như anh ta nữa.
Ánh Trăng