Ba và con gái, tưởng chừng như đó là hai thái cực khác dấu, thường bất đồng, ít chia sẻ, quan tâm nhau. Nhưng đối với tôi, người gần gũi nhất, tâm lý nhất, hiểu tôi nhất vẫn là ba. Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Quảng Bình gió lào cát trắng. Nơi ấy nghèo lắm nhưng con người thì chất phác, thật thà. Ở quê tôi gọi cha là ba, hai tiếng ấy nghe quen thuộc và chất chứa biết bao niềm yêu thương, tôn trọng.
Từ nhỏ, tôi đã quen tâm sự, chia sẻ với ba tôi nên những kỷ niệm ấu thơ trong tôi luôn gắn với người cha thân yêu ấy. Chỉ có một điều, tình yêu của ba dành cho tôi kỳ lạ lắm, chất phác lắm, đúng với tính cách và con người của ông. Chưa bao giờ ba nói thẳng là: "Ba yêu con", cũng chưa bao giờ chúc mừng sinh nhật tôi, chưa bao giờ nói: "Ba nhớ con" khi tôi đi học xa nhà. Nhưng tôi có thể cảm nhận được sự quan tâm, lo lắng của ba. Tôi cảm nhận được sự cảm thông, chia sẻ của ba khi tôi vấp ngã hay thất bại.
Tôi ước mình sẽ có một người đàn ông làm chỗ dựa cho cuộc đời như ba và ngày ấy cũng đến. |
Ba chính là đại diện cho tính cách của người miền Trung nắng gió quê tôi: trầm tính, thật thà nhưng tình cảm biết bao. Tôi ước mình sẽ có một người đàn ông làm chỗ dựa cho cuộc đời như ba và ngày ấy cũng đến. Đầu tháng 6 vừa rồi, tôi quyết định gắn cuộc đời mình với người đàn ông tôi hằng mơ ước. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nghĩ đã thực sự trưởng thành với vai trò làm vợ, làm mẹ trong tương lai nhưng nhìn vào ánh mắt lo lắng của ba, tôi mới nhận ra con cái lúc nào cũng bé bỏng.
Đám cưới tôi tổ chức khá tươm tất vì ba mẹ lo lắng, chuẩn bị cả tháng trời. Ngày đưa dâu, tôi mải mê làm lễ, tiếp khách, chúc rượu từng bàn ở nhà trai, dường như tôi quên mất xem tâm trạng ba mẹ tôi như thế nào khi sắp phải xa con gái. Đến lúc tàn tiệc, tôi mới biết nhà gái đã lên xe về được một lúc. Tôi chợt thấy mình vô tâm quá nhưng lại đổ lỗi do khách đông để tự trấn an mình.
Đám cưới tôi tổ chức khá tươm tất vì ba mẹ lo lắng, chuẩn bị cả tháng trời. |
Sau này, tôi thật sự vỡ òa khi nghe mẹ chồng kể lại, lúc làm lễ xong, ba tôi không ăn uống gì mà đi ra ngoài khóc một mình. Đến lúc lên xe về nhà, ba còn nức nở hơn khi gửi gắm tôi cho ba mẹ chồng. Nghe đến đây, những ký ức thơ ấu của tôi lại hiện về. Hình ảnh người cha gầy nhom, hốc hác ùa về trong tôi rõ hơn bao giờ hết. Tình yêu cha tôi chất chứa bấy lâu nay được thỏa sức giãi bày trong tiếng nấc.
Nghĩ lại quãng thời gian qua, tôi tự trách mình đã quá vô tâm. Tôi cũng chưa bao giờ nói nên lời rằng tôi yêu ba, tôi cám ơn ba. Có thể lời cám ơn ấy, sự bày tỏ ấy chưa đền đáp đủ một phần công ơn của người cha đã vất vả để nuôi chị em tôi nên người nhưng đó chính là tấm lòng của người con gái bé bỏng sắp làm dâu nhà người. Bởi giờ đây, khi tôi đã lớn, thời gian được ở bên cha không nhiều, cuộc sống xô bồ với nhiều nghĩ suy, những ký ức về ba có thể sẽ mờ dần trong tôi nhưng tôi luôn hạnh phúc vì có một người ba để nghĩ về. Một người ba không hẳn là tuyệt vời nhất thế giới nhưng là người tuyệt vời nhất trong lòng tôi. Tôi muốn nói với ba rằng: "Ba à, con cảm ơn vì ba đã là ba của con. Con yêu ba".
* Mời bạn gửi bài dự thi chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc về đám cưới để nhận được giải thưởng 1 triệu đồng tiền mặt và quà tặng trị giá 1.200.000 đồng. Xem chi tiết tại đây.
Diệu Thúy