Tác giả: Anna Gavalda
Lĩnh vực: Văn học
Đối tượng: Mọi bạn đọc yêu sách
Dịch giả: Trần Thị Ngọc Thư
Nhà xuất bản: Văn học
Số trang: 110 - Giá bìa: 25.000 VND
Tại sao lại là kỳ tích của... thầy cô mà không phải của chính bản thân tôi?
Đến cuối bài viết, bạn sẽ tìm được câu trả lời cho câu hỏi này nhưng đầu tiên, xin thề có Chúa chứng giám, tôi hoàn toàn không phải một học sinh kiểu mẫu.
Tức là, tôi không phải tuýp học hành chăm chỉ, chí thú nghiên cứu bài vở, ngồi trong giờ tuyệt đối nghe giảng mà không quay ngang, ngó dọc trò chuyện với các bạn, cũng không phải chưa bao giờ... ngủ gật trong giờ. Bởi vì, tôi là kiểu học sinh chỉ học những gì tôi thích.
Thực sự là thế. Tôi không ghét trường học, nhưng thỉnh thoảng tôi sợ trường học lắm lắm, chính xác là tôi sợ vô cùng những môn học mà tôi không thích. Vậy nên từ tận đáy lòng mình, tôi thấy biết ơn sâu sắc tất cả những thầy cô đã xuất hiện trong cuộc đời tôi, với nỗ lực phi thường và sự kiên nhẫn tuyệt đối để đưa tôi từng bước vượt qua ngần ấy năm ngồi trên ghế nhà trường.
Một ngày đẹp trời, khi mà đã tạm biệt trường học được 5 năm, trở thành một công dân mẫn cán và say mê làm việc của xã hội, tôi như tìm được... "tri kỷ" khi cầm trên tay cuốn 35 ki-lô hy vọng. Mọi kỷ niệm "ngọt ngào và man trá" về thời học sinh lũ lượt kéo nhau sống dậy.
Grégoire ghét trường học, ghét đến nỗi để lên lớp 6, cậu đã... đúp hai lần. Ở nhà, việc học hành của cậu luôn là một thảm kịch... Mẹ cậu khóc lóc còn bố la mắng, nếu không phải thế thì ngược lại, mẹ cậu mắng mỏ còn bố im lặng chẳng nói gì. Bản thân Grégoire rất đau khổ khi nhìn bố mẹ như vậy nhưng cậu có thể làm được gì? Nếu mở miệng ra, mọi chuyện còn tệ hơn. Y như rằng, bố mẹ chỉ biết lặp đi lặp lại điệp khúc: "Học đi!", "Học đi!", Học đi!"...
Chỉ có duy nhất một năm học Grégoire cảm thấy hạnh phúc, đó là hồi... mẫu giáo lớn với một cô giáo tên là Marie. Cô thường nói, một ngày thành công là khi ta tạo ra được một thứ gì đó. Trong cuốn sổ học bạ cuối năm mẫu giáo, cô Marie đã viết: "Cậu bé này có cái đầu như một sàng thưa, những ngón tay thiên thần và một trái tim cũng to như thế. Chừng ấy hẳn là đủ để ta giúp cậu bé làm được một điều gì đó". Đó là lần đầu tiên và cũng là cuối cùng trong đời Grégoire cho rằng cậu không bị một thành viên của hệ thống giáo dục quốc gia... vùi dập.
Mọi việc lên tới đỉnh điểm khi Grégoire bị đuổi học vào năm lớp 6 và không có bất cứ trường học nào quanh vùng chịu nhận cậu. Ngay cả ông ngoại Léon, người duy nhất trong gia đình thường ở bên ủng hộ, bênh vực và khuyến khích cậu phát triển năng khiếu thiên bẩm của mình là sáng tạo, phát minh, chế tác ra những vật dụng hữu ích cho sinh hoạt gia đình... cũng tỏ ra thất vọng về cậu. "Ông ư, ông thích những người biết làm chủ cuộc đời mình! Ông không thích những kẻ lười biếng, chỉ tìm cách khiến người ta thương xót, và sau đó bị đuổi học vì vô kỷ luật! Để ông nói cho cháu nghe điều này, anh bạn: Chọn một cuộc sống bất hạnh bao giờ cũng dễ hơn là chọn sống cho hạnh phúc, và ông ư, cháu nghe đây, ông không thích những kẻ chọn lựa sự dễ dàng, ông không thích những kẻ hay than thân trách phận! Hãy sống cho hạnh phúc đi chứ, khỉ thật! Hãy làm những gì cần làm để có thể sống hạnh phúc!".
Gia đình Grégoire vốn có nhiều trục trặc. Bố mẹ cậu dường như không còn thương yêu nhau nữa và thường xuyên cãi vã về ti tỉ thứ xoay quanh chuyện "cơm áo gạo tiền". Đáng buồn hơn, Grégoire luôn là khởi nguồn cho xung đột bùng nổ và là cái cớ để bố mẹ đổ lỗi cho nhau vì sự thiếu trách nhiệm, thiếu quan tâm, thấu hiểu và yêu thương con cái.
Cách miêu tả nội tâm sống động và tinh tế, giọng văn hài hước và tự nhiên, cốt truyện cô đọng và cảm động, Anna Gavalda đã đưa người đọc trải qua mọi cung bậc cảm xúc... để cùng khóc cười với nhân vật, cùng lo lắng, hồi hộp, căng thẳng rồi vỡ òa hạnh phúc trong suốt quá trình dài nỗ lực vượt qua chính mình, tỉnh thức và trưởng thành.
Chỉ vỏn vẹn có 106 trang nhưng 35 ki lô hy vọng của Anna Gavalda - một trong những tác giả được đọc nhiều nhất ở Pháp và châu Âu - tràn ngập tinh thần lạc quan, sự thấu hiểu, tình yêu thương và niềm tin sâu sắc ở con người, ở cuộc sống. Đây là những giá trị căn bản và quý giá của cuộc sống mà hiển nhiên không chỉ nặng có 35 ki lô.
Công thức: "Trái tim yêu thương, sự gắn kết bền chặt và ủng hộ từ gia đình + thái độ quan tâm, thấu hiểu và lòng kiên nhẫn của những giáo viên đích thực, không phân biệt, trù dập hay thiên vị + tình bạn trong sáng, chân thành và tích cực... + lòng dũng cảm và quyết tâm của chính Grégoire đã giúp cậu vượt lên chính mình". Từ một học sinh bị mặc định là "ngu lâu khó đào tạo", Grégoire đã phát huy được những tố chất thiên bẩm, sự khéo léo và óc sáng tạo, đồng thời đánh bại nỗi sợ hãi trường học, để không chỉ trở thành một người sống tốt, mà còn là một người sống hạnh phúc.
Kính gửi thầy hiệu trưởng trường Grandchamps,
Em mong muốn được nhận vào học tại trường của thầy, nhưng em biết điều đó không thể được vì học bạ của em quá tồi.
Em đã đọc thấy trên tờ quảng cáo là trường có xưởng cơ khí, xưởng mộc, phòng vi tính, có cả một nhà kính trồng cây nữa.
Em nghĩ rằng trên đời này không chỉ có những điểm số trong học bạ. Em nghĩ có cả động lực nữa.
Em muốn đến học ở trường Grandchamps bởi vì chỉ ở đó, em mới thực sự hạnh phúc, em nghĩ vậy.
Em không to lắm đâu, em cân nặng 35 ki lô hy vọng.
Kính chào thầy,
Grégoire Dubosc
Hãy đọc 35 ki lô hy vọng để học cách hy vọng, để đánh thức sức mạnh tiềm ẩn của bản thân, để khơi dậy lòng trắc ẩn giữa con người với con người và biết đâu, bạn sẽ gặp những phép lạ trong cuộc sống này.
Phương Phương