Ngày 10/7, TAND Tối cao tại Hà Nội mở phiên xử phúc thẩm bị cáo Lê Tuấn Minh (35 tuổi, ở xã Ngọc Hòa, Chương Mỹ, Hà Nội) về hành vi giết người.
Bản án sơ thẩm ngày 25/4 của TAND Hà Nội kết luận, sáng 23/6/2011, Nguyễn Thị Liễu (27 tuổi, ở xã Tân Tiến, Chương Mỹ, Hà Nội), công nhân của Công ty Giai Đức cùng một số công nhân tập trung trước cổng đình công, đòi tăng lương, tăng khẩu phần ăn trưa, hỗ trợ tiền xăng xe...
Khoảng 7h15 cùng ngày, anh Toàn lái ôtô đến công ty để chở vật liệu nhưng bị công nhân đứng ngoài cổng chặn đầu xe. Anh Toàn dừng xe, tắt khóa ổ điện nhưng vẫn để chìa khóa trong ổ. Lúc đó, Minh đi từ kho phế liệu ra cổng thì nhận được điện thoại của Tổ trưởng hành chính nhân sự yêu cầu "ra cổng giữ trật tự". Thấy mọi người vẫn không tản ra, Minh liền nổ máy xe, đâm thẳng vào một số công nhân, khiến chị Liễu tử vong, nhiều người bị thương, trong đó có một phụ nữ đang mang thai 6 tháng.
Bị cáo Minh cúi gằm mặt trong giờ nghị án. Ảnh: Việt Dũng. |
Bị Tòa sơ thẩm đã tuyên tù chung chung thân, Minh đã làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt vì cho rằng "hành động của bị cáo là không mong muốn”. Đại diện bị hại cũng làm đơn kháng cáo đề nghị xem xét trách nhiệm bồi thường của công ty bảo vệ ký hợp đồng lao động với Minh và công ty nơi chị Liễu làm việc. Trong đơn của bị hại cũng mong được tòa xem xét tăng trợ cấp cho hai con của chị Liễu và bồi thường tổn thất tinh thần theo quy định mới...
Tại phiên phúc thẩm, HĐXX cho rằng việc Minh không có bằng lái, ngồi trên ôtô rồ ga và đâm thẳng vào nhóm công nhân là cố ý giết người. Bị cáo nhận thức rõ hành động nguy hiểm nhưng vẫn làm. “Việc của bị cáo chỉ là giữ trật tự đám đông, công nhân yêu cầu tăng lương là chính đáng và không thuộc trách nhiệm giải quyết của bị cáo”, một vị thẩm phán trong HĐXX phân tích.
Về yêu cầu của bị hại, HĐXX xét thấy, bị cáo phạm tội một cách độc lập, hai công ty trên không liên đới. Sau vụ việc, phía công ty Giai Đức cũng đã hỗ trợ một phần tiền thuốc men, mai táng cho các nạn nhân.
Việc đề nghị bị cáo chu cấp tiền nuôi dưỡng cho mẹ chồng, mẹ đẻ của chị Liễu là không có căn cứ pháp luật. Ngoài việc hai người mẹ này vẫn trong độ tuổi lao động (52 và 53 tuổi), theo quy định của pháp luật, trước khi mất chị Liễu và chồng vẫn “tồn tại hôn nhân”, nên tòa không chấp nhận việc bị cáo thay nạn nhân cấp dưỡng cho họ.
Sau khi xem xét, HĐXX xác định không có tình tiết giảm nhẹ tội cho Minh, Tòa bác đơn kháng cáo của bị cáo, tuyên y án chung thân. Cấp phúc thẩm cũng chấp nhận một phần kháng cáo của bị hại, tăng mức trợ cấp hàng tháng cho hai con của chị Liễu mà Minh phải thực hiện từ 400.000 đồng lên 500.000 đồng. Về tổn thất tinh thần, Tòa áp dụng quy định mới về mức lương tối thiểu buộc Minh phải bồi thường hơn 60 triệu đồng (sơ thẩm là gần 50 triệu).
Việt Dũng