Thủy Mộc
(Cuốn sách của tôi)
Một chiều giữa tháng sáu, đọc đâu đó trên facebook một người khá nổi tiếng lẫn "nổi tai tiếng" một câu nói nửa đùa nửa thật rằng: "Đi ăn giỗ thích hơn đi ăn đám cưới ở chỗ là sẽ không ai hỏi: 'Bao giờ đến lượt mày?'". Một đêm đầu tháng mười, khép lại quyển sách trong tay, mở note facebook gõ vài dòng cảm nhận, lại nhớ đến câu nói ấy.
Tôi từng gặp một Tiền Đa Đa trong Nhật ký lấy chồng phải chịu áp lực từ gia đình khi bước sang tuổi 30 mà vẫn độc thân. Đến Nữ hoàng và kẻ cướp, Nhân Hải Trung lại đưa tôi đến với Diệp Tề My - một cô gái tự lập đến mức từng có ý nghĩ không muốn gắn bó cả đời với một người đàn ông nào cả. Xinh đẹp, cá tính và thành đạt, cô không đi theo con đường truyền thống: yêu - kết hôn - sinh con.
Vì cô là một luật sư chuyên thụ lý các vụ ly hôn, gặp nhiều đổ vỡ nên mới mất niềm tin vào hôn nhân ư? Đúng nhưng chưa đủ, bởi không ít người cũng vì chứng kiến những cuộc hôn nhân không hạnh phúc mà có cảm giác e sợ hoặc chán ngán nhưng khi "đến tuổi" thì vẫn lấy chồng do áp lực gia đình hay sợ điều tiếng xã hội. Muốn chủ động theo chủ nghĩa độc thân như Diệp Tề My, những người phụ nữ hiện đại cần đủ tự tin và mạnh mẽ, cần cả khả năng kinh tế để có thể tự chăm sóc và tìm niềm vui cho chính bản thân mình, không phải lệ thuộc, dựa dẫm vào bất kỳ ai, cũng không bị những lời nói của người ngoài làm khó dễ.
Vậy nên, sau khi chia tay người yêu cũ vì anh ta không chấp nhận được tư tưởng của cô, Tề My vẫn sống một cách thoải mái, vui tươi. Khi gặp "nam chính" của đời mình rồi, ban đầu cô vẫn chấp nhận một mối quan hệ "như Tây", thoáng nhưng không dễ dãi, có thể có tình yêu và có luôn tình dục nhưng không ràng buộc nhau bởi một tờ đăng ký hay lễ cưới, cũng không can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của nhau. Nói một cách khác, Tề My vẫn "hẹn hò với sự tự do" ngay cả khi đã tìm được một nửa phù hợp. Chính xác hơn, một nửa phù hợp đã tìm đến với cô, "hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn" và thuyết phục cô bước vào mối quan hệ ấy.
Khoảng một phần ba truyện đã trôi qua với nhịp điệu rất nhanh như cách Thành Chí Đông đã xuất hiện và bước vào cuộc đời Diệp Tề My. Một anh chàng mang danh "Sky walker" bởi sự bận rộn trong công việc, cứ phải đi khắp trời Nam - đất Bắc nên không chịu được cảnh bạn gái suốt ngày than trách nhưng cũng không muốn có những mối quan hệ hời hợt qua đường. Vài lần gặp gỡ tình cờ và có ấn tượng tốt đẹp, thế là anh tìm hiểu những thông tin cần thiết của Tề My và đưa ra đề nghị ngay từ lần tiếp cận đầu tiên, bị từ chối cũng không nản lòng mà vẫn tiếp tục theo đuổi một cách táo bạo.
Tới lần hò hẹn thứ ba, họ đã tiến triển đến bước lên giường. Những ngày kế tiếp trôi qua một cách thoải mái, Chí Đông vẫn cứ phải đi đi về về trên những chuyến bay, Tề My vẫn ngày ngày đến chỗ làm, ra tòa án. Chỉ khi thời gian rỗi của họ trùng nhau, cả hai mới lại hẹn hò rồi cùng qua đêm ở chỗ Chí Đông. Ô cửa sổ nào là của phòng cô, anh không biết. Anh bận rộn nên không cùng cô đi xem đoàn múa Vân Môn được, cô tự đi cùng anh bạn hàng xóm của mình. Không ai giận hờn ai bởi những điều đó cả.
Với tiết tấu nhanh và những tình tiết ngọt ngào, Nữ hoàng và kẻ cướp vừa cho người đọc cảm giác như đang theo dõi một bộ phim Mỹ, lại có chút gợi nhớ đến những quyển tiểu thuyết hiện đại. Nhưng những gì nhanh đến dễ khiến người ta sợ nó nhanh đi. Đôi trai tài gái sắc này đến với nhau quá dễ dàng, quá thuận lợi, cộng với sự hoàn hảo từ ngoại hình đến sự nghiệp của mỗi người, khiến người ta không khỏi có chút nghi ngại, họ sẽ bên nhau đến bao giờ? Cứ vui vẻ thế này đến hết, có phải là nhạt nhẽo quá không? Và làm thế nào để đi đến một "Happy Ending" hợp lý cho hai con người độc lập, tự tin như thế?
"Mọi người ai cũng coi cô là một nữ hoàng mình đồng da sắt, một nữ hoàng theo chủ nghĩa độc thân, chưa bao giờ cô nghĩ tới việc mình sẽ dựa dẫm vào một người đàn ông, hoặc chờ đợi ai đó tới thay đổi cuộc sống của mình. Nhưng sáng sớm mùa thu có thế áp sát mình vào một cơ thể ấm áp khác, thứ cảm giác này chỉ cảm nhận được khi có hai người, đến cả một Nữ hoàng thực sự cũng không tự mình tạo ra được".
Một người chồng đầu ấp tay gối nhiều năm khi ra tòa bỗng trở nên xa lạ, ky bo đến đáng sợ, trưng ra quyển sổ ghi chi tiết từng khoản chi phí từ lớn đến nhỏ nhặt nhất trong quãng thời gian theo đuổi đến khi kết hôn, quà sinh nhật cho con gái cũng không quên tính... Một người phụ nữ nhu nhược chấp nhận bị chồng bạo hành, không đủ can đảm để tự giải thoát cho mình bởi không biết sẽ phải đi đâu, sống thế nào. Một đôi vợ chồng nói lời từ biệt nhau ngay trước mắt con gái, mặc kệ những giọt nước mắt đau khổ của cô bé. Một người đàn ông bực tức vì vợ mình suốt 25 năm cúi mình mở cửa và pha trà nhân sâm cho ông ta uống trong khi ông ta thích uống trà Ô Long...
Họ đều chỉ xuất hiện thoáng qua trong truyện, vừa đủ khiến độc giả nhận ra những tình huống này sao quen quá, dường như ngoài đời chẳng thiếu. Chỉ riêng vợ chồng Vân – Như là có đất diễn khá nhiều, chỉ sau đôi nhân vật chính. Vì họ có nhiều điểm tương đồng với Tề My và Chính Đông nhất nên cũng là cặp đôi có sức ảnh hưởng đến sự do dự cũng như lời đồng ý sau này của Tề My nhiều nhất. Họ cũng là những người trẻ tự tin và thành đạt, cũng ôm nhiều ước mơ hoài bão, từng yêu nhau nhưng ít có thời gian ở bên nhau. Nhưng họ đã sai lầm khi đến với hôn nhân một cách không bình đẳng, để Ân Như phải từ bỏ công việc, an phận trong chiếc lồng son rồi trở thành một chiếc bóng nhạt nhòa.
Có lẽ, trên thực tế, cũng không ít những người phụ nữ giống Ân Như, vì yêu quá nhiều mà phải từ bỏ bản thân. Khi đứng trước ngưỡng cửa hôn nhân, nếu một bên phải hy sinh, người phải hy sinh và chịu nhiều thiệt thòi vẫn thường là phụ nữ. Họ có thể không xinh đẹp rực rỡ, không đạt đến mức độ thành đạt của Ân Như nhưng cũng có công việc yêu thích, có những đam mê của riêng mình mà buộc phải gác sang một bên để trở thành "mẹ hiền vợ thảo", chấp nhận vị trí đứng sau sự thành công của chồng. Họ cố làm vừa lòng tất cả, chăm lo cho tất cả, chỉ quên đi việc phải yêu thương chính bản thân mình.
Đến cuối cùng, Tề My đã tìm được người khiến cô "cảm thấy tất cả đều rất tốt, tất cả đều rất xứng đáng", tình yêu của cô đã đơm hoa kết trái ngọt lành. Còn bạn, bạn có tin rằng "tình yêu tác thành hôn nhân, hôn nhân tác thành hạnh phúc"? Có tìm được ai sẵn lòng ngồi trên "chiếc ghế có keo dán sắt" để cùng ăn cơm với bạn đến hết đời?