Bao lần con ngã mẹ nâng
Ủi an khuyên nhủ rồi ôm vào lòng
Hồ Tịnh Thủy
(Tôi làm thơ)
Mẹ là chiếc bóng đời con
Ngày đêm sớm tối theo mòn gót hoa
Mẹ là hạt nặng phù sa
Chăm lo bồi đắp mặn mà con tim.
Mẹ là ngọn gió, cánh chim
Tiếp thêm sức mạnh con đi vào đời
Nhiều khi cánh mẹ rã rời
Vẫn gồng gánh nổi cả trời lo toan
Mẹ là tiếng hát véo von
Ầu ơ những lúc con mang nỗi buồn
Mẹ là suối nước trên nguồn
Chảy hoài thương nhớ chẳng ngừng phút giây
Mẹ là chăn, áo, bàn tay
Trao con hơi ấm tháng ngày mùa đông
Bao lần con ngã mẹ nâng
Ủi an khuyên nhủ rồi ôm vào lòng
Đêm đêm nước mắt lưng tròng
Vẫn cười che giấu bế bồng nỗi đau.
Sáu mươi năm, tóc ngả màu
Nhuộm trần sương gió hoa cau rụng rời
Dẫu cho con lớn nên người
Không sao trả hết biển trời mẹ yêu
Mẹ là dây, con cánh diều
Nhấp hoài thương nhớ phiêu diêu không lìa
Mẹ ơi, con sẽ trở về
Ôm tròn thân mẹ vẹn thề yêu thương
Xin mẹ hãy sống an yên
Mai này sum họp thắm duyên vui vầy
Thương nhau, tay nắm níu tay
Nâng niu cho trọn kiếp này mẹ - con
Vài nét về tác giả:
Mặt hồ gợn sóng nhưng lòng thì lặng và sâu - Hồ Tịnh Thủy.
Bài đã đăng: Không đề thu, Xúc cảm bằng thơ, Hạ vắng, Em về gom lại ngày xưa; Phương trời xa anh nhớ giữ niềm tin; Gửi lại môi thơm ngọt ngào phai dấu , Con đường nay vắng anh, Những nụ hôn không ngọt ,Tết xưa và kho báu tuổi thơ, Những cảm xúc đan chéo, Ký ức mùa lũ,Cứ ghét tôi nếu bạn muốn, Bao nhiêu tuổi cho vừa 'cái gật đầu', Về làm chi cho tuổi thơ bớt tròn, Vị Tết xưa, 'Độc thân' thì đã sao,Nói chuyện với chính mình, Người mẹ giản dị, Ký ức bếp lửa hồng,Góp nhặt yêu thương, Thành công đến muộn, Hạ trong lòng Huế, Cảm ơn cuộc sống, Tôi có 'người thầytrong mơ', Mưa và em, Gửi tình yêu vào hạ, Sắc đẹp đàn bà tuổi 30, Cha và con gái.