Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Nắng nhạt quá
Mưa dỗi hờn không đến
Trời âm u mây phủ màn sương
Em bó gối
Tư lự trên hiên nhà rỗng rát
Một điều gì len lén
Co thắt vào tim
Đọng trên nhành lá đong đưa
Điều lãng mạn cuối cùng
Nguời còn giữ không?
Cho em xin một ít
Nơi này
Cạn cô đơn
Cạn nồng nàn
Cạn những giấc mơ say
Mùa này trăng còn không?
Cho em xòe tay hứng
Hòa với nỗi đau
Tròn vạnh niềm nhớ
Em chia nguời một ít
Nhận cho em vui
Có được không?
Cạn lắm rồi
Sao dám khát khao?
Người còn yêu em không?
Về rót thêm cho đầy
Nếu không, sớm mai thức giấc
Em lạc buớc
Tàn tro một nắm
Rệu rã... biệt tăm!
Vài nét về tác giả:
Tặng những trái tim khắc khoải. Xin hồn nhiên về bên những an lành. Ủ ấm trái tim dại, dắt em đi men lối...tìm vui!
Bài đã đăng: Có một mùa đông ở nơi xa; Chào tháng 12; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây;Mênh mông nỗi nhớ; Viết cho tình bạn, Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này, Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng; Đông thêm áo, ngày thêm yêu; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh; Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý, Có một chiều, Tự khúc tháng năm.