Từ trước đến giờ tình yêu đối với tôi khá quan trọng. Tôi 19 tuổi, độ tuổi mà đáng lẽ ra được rong chơi, học hành cùng những người bạn cùng trang lứa nhưng tôi có nhiều gánh nặng, chẳng hiểu sao tôi lại mạnh mẽ đến thế. Gia đình tôi đã định cư ở miền Nam được hơn 2 tháng và cũng từ đó tôi rơi vào tình trạng như thế này. Áp lực kinh tế gia đình, em gái ăn học, mẹ bệnh, chi tiêu trong gia đình, đủ thứ phải nghĩ.
Từ khi gia đình nhập cư ở đây, hàng tháng tôi làm được tầm 30 triệu đồng mà vẫn thiếu hụt. Suy nghĩ nhiều khiến tôi rơi vào tình trạng trầm cảm. Hàng ngày tôi chỉ biết công việc, tối rảnh thì nói chuyện với bạn gái chút xíu. Ngoài ra tôi chẳng nói chuyện với ai, trừ một số lần đi ăn nhậu xã giao với khách hàng khi ký được hợp đồng. Tôi thấy chán nản và mệt mỏi với cuộc sống như vậy. Nhiều lúc tôi nghĩ đó là trách nhiệm nên cố gắng làm và tự động viên bản thân nhưng chỉ được vài ngày lại thấy nản. Tôi lâm vào tình trạng thức khuya, hút thuốc, nghe nhạc, xem phim, chơi game... xong ngủ tới trưa và rồi cứ tiếp tục như vậy rồi tôi lao vào làm như điên.
Tôi thích được quan tâm, hỏi han... nhưng do tính chất công việc nên hơn 3 tháng nay tôi và bạn gái xảy ra nhiều vấn đề. Tôi luôn cố gắng nói chuyện mỗi khi rảnh để hai đứa không gây tranh cãi, chiến tranh lạnh. Nhiều lúc tôi nói hết lòng, mong cô ấy hiểu để tôi không phải suy nghĩ thêm và cũng như cho tôi một phần động lực nhưng không như ý của tôi. Một lời động viên, một câu khuyên chân thành không có mà toàn những lời trách móc khó nghe từ bạn gái, tôi cứ hết suy nghĩ cái này rồi suy nghĩ đến cái khác. Tôi mong lắm một lời động viên của các bạn để thoát khỏi stress, chân thành cảm ơn.
Hưng
Gửi tâm sự tới email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Bài viết bằng tiếng Việt có dấu.