Tôi như là con ghẻ trong gia đình 3 chị em, mẹ luôn đối xử bất công với tôi. Trước khi bà về hưu, bà lo chuyển công tác cho chị tôi sang vị trí tốt hơn và mua nhà cho chị ở, rồi mua thêm căn cho bà và em trai tôi, cả 2 căn hộ đều chung một toà nhà. Bà thích chơi kim cương, mua bán và xem lời lỗ là thú vui, nhưng lại rất kẹt xỉn, tiếc từng nghìn gửi xe ở siêu thị nên luôn bắt tôi đi ngồi ngoài trông xe. Tôi sau khi ra trường vật vã sinh sống, không được hậu thuẫn. Gần đây, do cuộc sống gia đình khó khăn, đồng lương tôi ít ỏi, không thể đáp ứng tiền bạc nên bà đuổi tôi ra đường, không cho ở nhà nữa, để nhà này cho thuê.
Tôi không muốn đi vì ấm ức tại sao những đứa con khác thì được trang bị đầy đủ, còn tôi phải ra ngoài? Bố lúc nào cũng nói tôi 27 tuổi, đi nửa đường đời mà không có thành tựu thì ra sông mà nhảy cho thanh thản, đỡ chật đất. Sáng nay, ông bà mời công an phường đến nhà để yêu cầu tôi dọn đi. Chị tôi là con người mưu mô, ly dị chồng, ôm theo đứa con làm công cụ mè nheo mẹ tôi, bắt ép bà đủ điều, nếu không đáp ứng sẽ không được chơi với cháu. Chị cặp bồ hết người này đến người khác, đánh mẹ tôi nhưng đều được bà bỏ qua, tạo điều kiện sống đủ đầy. Bà chỉ chèn ép, vòi vọc tiền bạc của tôi, ép tôi sống nặng nề. Giờ tôi phải làm sao, đôi khi bế tắc quá tôi chỉ muốn chết.
Hường
* Gửi tâm sự tới email changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Bài viết bằng tiếng Việt có dấu.