Anh, có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng có thể là lần cuối cùng em viết cho anh. Chúng ta yêu nhau được 5 năm, chia tay gần 3 năm, chừng ấy thời gian cũng không thể làm cho em quên được anh mặc dù đã cố gắng rất nhiều. Thời gian 5 năm, biết bao vui buồn, hạnh phúc lẫn đau khổ chúng ta trải qua, những kỷ niệm đó với em thật khó phai nhạt. Anh còn nhớ thuở hai đứa cùng nhau đạp xe cà tàng lang thang khắp phố phường, cùng nhâm nhi ly cà phê đen không đường không đá ngắm mưa rơi không?
Có lần vì quá nhớ em mà anh lặn lội đường xa hơn 300 km chỉ để gặp được em, cùng em ăn cơm xong lại phải trở về, ngày ấy mặc dù không nói ra nhưng em thấy thương và yêu anh nhiều lắm. Khi yêu đẹp đến vậy nhưng lúc chúng ta chia tay chỉ vỏn vẹn hai tin nhắn, em bảo mình chia tay nhé, anh trả lời sẽ giải thoát cho em. Chỉ những lời nói giản đơn, nhẹ nhàng nhưng sao em đau đến vậy.
Để quên anh, em phải chọn cho mình phương thuốc khác, đó là mở cửa trái tim để đón nhận tình yêu mới. Mặc dù người ta yêu em có thể nhiều hơn anh từng yêu, quan tâm nhiều hơn anh, cộng thêm sự cố gắng của em nhưng có lẽ trái tim em đã băng giá mất rồi. Em cố gắng yêu một ai đó nhưng càng cố, trái tim càng đau, em đau khổ, người ta cũng đau khổ nên cuối cùng em chỉ còn cách thu mình trong một vỏ bọc dữ dằn và khó tính với ước mong đừng ai dành tình cảm cho mình nữa mà thôi.
Em chưa lành vết thương vì mất anh thì lại gắn thêm cho trái tim mình một vết thương sâu thẳm, đó là phải chia tay người cha em yêu thương hết lòng. Thời gian yêu anh 5 năm rồi mất anh, em có thể chăm sóc ba trọn vẹn được 5 tháng rồi cũng mất ba mãi mãi, đến nay với em con số 5 em thấy ghét nhất trên đời. Là một đứa sống lúc nào cũng phụ thuộc hết ba lại đến anh, vui buồn cuộc sống em đều tâm sự với anh và ba, mất anh em trút hết bầu tâm sự với ba, ba là tất cả sự sống đối với em. Vậy mà giờ ông đã lấy đi tất cả niềm tin, hy vọng, niềm vui, nguồn sống của em. Ba mất, em vẫn sống không phải vì em mà vì mẹ.
Cuộc sống là thế, chán nhưng vẫn phải sống, ghét nhưng vẫn phải làm. Em tiễn ba nhưng chưa một lần tiễn anh, vì tự ái em chưa một lời chào tiễn biệt. Chắc chắn anh không đọc được những dòng tâm sự này nhưng dù sao em cũng gửi đến anh lời chào, tạm biệt anh - mối tình đầu của em.
Hồng Hải
* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.vnexpress.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối