Sau cưới, tôi và chồng từng rất hạnh phúc khi chung sống trong phòng trọ dù điều kiện thiếu thốn. Hai vợ chồng luôn yêu thương nhau, chưa lần nào to tiếng. Mỗi ngày trôi qua đều ngập tràn niềm vui. Tôi từng nghĩ mình thật may mắn khi lấy được anh.
2 năm sau, bố mẹ chồng kêu chúng tôi về sống chung vì mẹ chồng hay đau yếu mà nhà neo người. Điều này hoàn toàn trái với lời hứa sẽ để hai vợ chồng tôi được ở riêng vào ngày họ muốn tôi về làm dâu. Vì hoàn cảnh của mẹ chồng nên tôi đành chấp nhận. Sau đó, bố mẹ chồng đều soi mói, hay chỉ trích khiến tôi gặp rất nhiều áp lực, cộng thêm chuyện công việc không thuận lợi nên tôi căng thẳng thường xuyên. Chồng tuy vẫn yêu thương tôi như cũ nhưng nhiều lúc đứng về phía bố mẹ khiến tôi buồn, cảm thấy chỉ có một mình.
Bây giờ, sức khỏe của mẹ chồng tốt hơn và bố mẹ đồng ý cho chúng tôi ra ở riêng. Tuy nhiên, trong lòng tôi đã có nhiều vết thương do gia đình chồng gây ra mà không thể hàn gắn, khiến tôi không thể quên, tình cảm vợ chồng cũng phai nhạt. Tôi nên làm gì đây?
Thu Hậu
Độc giả có thể chia sẻ, tư vấn ở phần bình luận bên dưới bài viết. Nếu có tâm sự cần được gỡ rối, bạn đọc gửi về bichhang@vnexpress.net.