Tôi sinh ra trong một gia đình ở Sóc Trăng. Vì hoàn cảnh gia đình đơn chiếc nên tôi phải vừa đi học vừa chăm sóc ông bà nội. Hàng ngày, tôi phải vượt qua mấy đoạn đường để đến trường nhưng không vì thế mà tôi nản chí. Bù lại tôi luôn cố gắng học tốt, mấy năm phổ thông, tôi đều đạt học sinh giỏi. Trong tôi luôn cháy bỏng ước mơ trở thành cán bộ nhà nước.
Tốt nghiệp phổ thông, tôi qua Kiên Giang tiếp tục con đường học vấn. Ở đó, tôi quen anh - một chàng sinh viên điển trai, học giỏi. Tình yêu chúng tôi kéo dài 5 năm và trong thời gian ấy, tôi rất hạnh phúc. Chúng tôi vượt qua sự ngăn cấm của gia đình anh vì lý do tuổi tác (mẹ anh tuổi Tí, tôi tuổi Mão). Bằng một tình yêu mãnh liệt, cuối cùng, họ cũng chấp nhận để chúng tôi đến bên nhau. Lễ ăn hỏi đã được tổ chức.
Nhưng rồi số phận như muốn trêu tôi. Vì nghe lời bàn tán và đâm chọt của thiên hạ, gia đình anh lại cấm chúng tôi. Anh bỏ đi không lời từ biệt (anh là người con có trách nhiệm và hiếu thảo). Còn tôi ở lại trong niềm đau khôn tả. Nếu không vì ba mẹ tôi và công việc, tôi không đứng dậy nổi. Tôi đi lang thang như người vô hồn và cuối cùng cũng tìm được anh. Tôi thuyết phục anh vượt qua thử thách của số phận và rồi chúng tôi lại được về bên nhau.
Lễ cưới diễn ra dưới sự chủ hôn của ba mẹ nuôi anh. Ngày về nhà anh, tôi không được kêu ba mẹ ruột anh bằng ba mẹ, không có phòng riêng cho vợ chồng. Tôi phải sống tại nhà tôi ở gần công ty. Còn anh thì bị ba mẹ anh bắt về buôn bán tạp hóa. Mỗi lần về nhà chồng, tôi làm việc như một ôsin nhưng họ vẫn chưa vừa lòng.
Gia đình anh ra bắt tôi về làm dâu trong khi tôi đang học dở liên thông lên đại học. Vì thế, ba mẹ tôi xin phép cho tôi ở lại học nốt thì bị họ chửi bới, nói đủ thứ và đòi đưa ra tòa. Từ hôm đó, chồng tôi không liên lạc với tôi nữa. Khi tôi bị bệnh, báo tin thì anh trả lời là: "Tôi không còn xem cô là vợ nữa". Anh không màng tới sự sống chết của tôi.
Tôi quá đau đớn, đòi ly hôn thì anh kêu tôi vào nhà anh, anh sẽ ký. Nếu tôi đơn phương ly hôn thì anh sẽ đến tòa khi tòa gọi. Chị anh nhắn tin sỉ nhục tôi đủ thứ. Tôi phải làm sao đây? Án binh bất động hay đơn phương ly hôn? Tôi rất là yêu anh nhưng cũng không muốn bỏ sự nghiệp.
HT