Cỏ Dại
(Tôi làm thơ)
Có một chiều hun hút với tháng năm
Anh không đến sân ga thôi lỗi hẹn
Khi trở về một mình
Em hoá nỗi nhớ thành thơ
Bất giác giữa hai bờ mộng mị
Người hành khất lang thang trên phố
Dừng bên quán trọ
Xin nửa chén yêu thương xót mọn
Nơi này
Trời không trở gió
Sao lá vương đầy sân?
Em nhớ
Có một chiều anh ghé thăm
Mưa giăng lối nhỏ
Che khuất ký ức
Nhớ nhớ quên quên dăm câu chuyện vặt
Em ném bên đời
Mơ mộng, chỉ biết yêu thôi
Chẳng biết gì?
Có một chiều
Anh đến mang theo tiếng cười
Khúc khích rồi vu vơ góp nhặt
Sao lòng em trĩu nặng
Bồng bềnh
Hay chắc em đã say!
Có một chiều
Mình em giữa công viên đầy gió
Ai qua lại cũng nhìn
Hay là em đến trễ
Tàu tình yêu đã ra khơi cập bến
Đã xa vạn dặm
Còn lại này
Tròng chành dấu hỏi
Ngơ ngác
Không tên
Vài nét về blogger:
Viết tặng những người bạn như món quà tiễn đưa năm cũ. Chào đón năm mới Cỏ Dại xin chúc người người nhà nhà ấm êm với bao điều an vui và hạnh phúc!
Bài đã đăng: Có một mùa đông ở nơi xa; Chào tháng 12; Học cách im lặng; Tặng những tâm hồn đang chờ mong; Mắc nợ thơ ngây;Mênh mông nỗi nhớ; Viết cho tình bạn, Thu cảm, Viết cho chị, Yêu quá đời này, Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau,Này cafe, ta không thể thiếu mi, Em sẽ ở lại, Sao em chưa lấy chồng; Đông thêm áo, ngày thêm yêu; Viết cho lần gặp gỡ; Nói với anh điều nhớ nhung; Tháng 10 riêng cho anh; Một ngày bình yên như thế; Sài Gòn lạ quá phải không anh?; Trò chơi thuận ý.