Nguyễn Trường Phong
(Tôi làm thơ)
Anh có nhớ về một thành phố mưa
Nhiều thêm trong tâm thức những ngày gió thốc
Kỷ niệm như là con người không biết làm cách nào để bật khóc
Cứ nghẹn lại day dứt nơi tim
Anh thấy khát khao mình trong mỗi cánh chim
Mang bạt gió về trên bầu trời rộng
Anh thấy khát khao em như một ngày nắng nóng
Tất cả những bình yên tìm vào một tán cây
Anh nhớ cả thành phố giữa tháng ngày mưa bay
Những câu hỏi và những điều không nói
Những cái nắm tay từ cuộc đời xa vời vợi
Của một con người mà sau đó sẽ quay đi
Ảnh: Nguyên Vũ. |
Thành phố mưa trên những giậu tường vi
Chẳng phải mùa đông hay mùa thu không đứng lại
Là tại khát khao của tuổi thanh xuân đã cuốn ta đi mãi
Để nỗi muộn màng nở trên mỗi cánh hoa
Anh cứ hình dung về thành phố đã đi qua
Nỗi nhớ cuộn sâu trong lòng như người không biết cách nào để bật khóc
Những day dứt ẩn đằng sau nụ cười khó nhọc
Lúc một con người tập chấp nhận đớn đau
Hơn một niềm quên - nhớ đã rất lâu
Trong suối mắt cũng hình như kiệt mất
Anh nhớ về một thành phố giữa bộn bề tất bật
Có một con người đã chìm vào dưới những tán cây!
Vài nét về tác giả:
Cũng có lúc ta nhận ra thực sự chẳng muốn mình mãi như một đám mây trôi! - Nguyễn Trường Phong.
Bài đã đăng: Viết cho em, Tuổi trẻ bỏ quên, Như mây lang thang, Mùa nắng của anh, Những mùa hoang để đi, Ta đã làm gì với cuộc đời, Về với tuổi thơ anh, Đâu phải lỗi tại cuộc đời Viết cho lá thư mưa, Ta còn chờ điều gì, Em có biết mưa về rồi không?, Bên trong một nỗi đau, Để giấc mơ bắt đầu, Hoa xoan thời ấy, Những lời hỏi han.