Ba giờ sáng con bị đánh thức bởi vài cuộc gọi và tỉnh queo đến giờ. Con lên mạng đọc báo và tìm được bài báo rất hay của một người ba viết về những tháng ngày đưa con gái đi thi The Voice Kids.
Con lại nhớ về thời điểm cách đây hơn chục năm về trước khi con 13 tuổi, ba mẹ cũng tích cực và vất vả y chang đưa con - lúc đó mới 13 tuổi khai gian thành 18 tuổi (vì điều kiện cuộc thi phải từ 18 tuổi trở lên và vì con to quá nên ăn gian được) đi thi cuộc thi hát dành cho người lớn. Con chỉ vào được "Top 12 final" (vòng thi cuối gồm 12 thí sinh).
Ba mẹ đã chăm chút, vun vén cho con từ những bước con chập chững đầu tiên đến với âm nhạc năm 4 tuổi tại Nhà thiếu nhi thành phố. |
Con 5 tuổi đã được mẹ đưa vào Nhà thiếu nhi thành phố, từ đó được diễn, đi quay video ca nhạc cho các trung tâm sản xuất âm nhạc, được mời làm người mẫu nhí cho hãng sữa, karaoke và cả người mẫu ảnh. |
Năm 14 tuổi, một lần nữa mẹ lại đưa con đến với cuộc thi "Yo! Cùng ước mơ xanh" (lại phải ăn gian vì điều kiện thí sinh từ 16 tuổi trở lên). Lần này may mắn đã mỉm cười khi con lọt vào top 4 người giải nhất và cũng mỉm cười khi ba mẹ và con không quá tốn kém như hai cha con trong bài báo nọ. Nhưng có lẽ may mắn cũng đưa cả nhà mình vào bước ngoặt khác (hay bi kịch?) trong cuộc đời con: cái duyên nghệ thuật bắt đầu âm ỉ từ đây (dù trước đó con đã lên sân khấu, cũng đi diễn, đi quay nhiều video ca nhạc từ năm 4 tuổi, nhưng chỉ như một hoạt động giải trí ngoài giờ học), và... cũng từ đó những mâu thuẫn, xung đột cũng bắt đầu từ đây.
Hơn 10 năm nhìn lại... con không muốn nhắc về những mất mát cho đến giờ vẫn chưa được hàn gắn nữa (bởi mẹ nhất định không nhìn con khi con bỏ học ngành y), mình hãy nói về cách sẽ hàn gắn nó như thế nào đi mẹ nhỉ?
Đây, cuộc thi chính thức đầu tiên mẹ dẫn con đi là vào năm 13 tuổi. |
Con bước lên sân khấu chuyên nghiệp lần đầu tiên năm 13 tuổi trong tour nhạc xuyên việt của nhạc sĩ Thế Hiển "Đợi chờ trong cơn mưa". |
Con được chọn làm gương mặt đại diện quảng cáo trên báo sau khi đoạt giải một cuộc thi âm nhạc "Yo! Cùng ước mơ xanh" năm 14 tuổi - hình chụp tại studio bác Phạm Hoài Nam (cũng tại đây con gặp anh Lê Hiếu cũng mới chập chững vào Sài Gòn). |
Con đã ra ngoài sống riêng từ những mâu thuẫn đó với những người bạn rất dễ thương và tốt bụng (lại một lần nữa con may mắn). Bây giờ tụi con là một gia đình. Cách đây vài hôm có một chuyện rất buồn xảy ra cho người bạn của con, bạn đã khóc thật nhiều và luôn miệng nói cần mẹ, muốn ở cạnh mẹ. Rồi bạn nói với con:" Hai mẹ con đừng giận nhau nữa T ơi ".
Con suy nghĩ mình đâu có giận nhau , mình chỉ cần thời gian thật nhiều để những nỗi buồn tan đi mà thôi...
Cả tuần nay có nhiều chuyện xảy ra với con quá: vui có, buồn có, căng thẳng có, điên khùng có... Con như dây đàn bị căng quá mức, con cố gắng dùng đầu để điều khiển trái tim, lúc không được thì òa khóc nức nở, khi qua cơn thì lại nhún nhảy vui cười... nhưng tất cả chỉ một mình thôi, vì con không muốn làm phiền mọi người bằng nỗi đau của mình!
Ba ngày cuối tuần đi show, con cũng lủi thủi một mình: sáng sớm ra sân bay, trưa không ăn uống gì lao vào khách sạn ngủ, tới chiều make-up để tối diễn, khuya lại lếch thếch về khách sạn gói ghém hành lý rồi lại ra sân bay.... lại lủi thủi một mình. Bỗng dưng con thèm có ai đó ôm con ngủ, con cần một bờ vai cho con khóc, con muốn có một người lắng nghe con tâm sự... nhưng không có ai. Có lẽ tử vi nói con cô đơn là đúng. Nhưng con mạnh mẽ, hoặc ít nhất sẽ cố gắng mạnh mẽ!
Mẹ buồn phiền luôn trách con đạp đổ hết những điều tuyệt vời mẹ đã vun vén cho con từ bé tới giờ. Không phải đâu mẹ ơi bởi thời gian con ra ngoài sống, con đã trưởng thành hơn rất nhiều. Không phải ngày xưa mẹ không dạy con, nhưng khi ở bên gia đình, con luôn ỉ lại vào tình thương vô điều kiện của ba mẹ, nó cho phép con biếng lười học cách trưởng thành, biếng lười học cách quan tâm, và quên đi học cách yêu thương người khác...
Đón và tiễn con ngày hè về Việt Nam chỉ có mình ba... |
Bạn bè quý con, nhưng không ai cho con tất cả và cho "vô điều kiện" như ba mẹ, nên con phải biết cho ngược lại và con nhận ra: hạnh phúc là có cả cho và nhận cơ!
Mẹ giận dữ khi nhìn thấy con thay đổi quá nhiều trong sự bất lực của người mẹ, nó lệch pha với những tiêu chuẩn giáo dục mẹ đã dạy con từ bé. Nhưng mẹ ơi, con mong mẹ nghĩ lại mà hãy tự hào về con nhé. Chính những "hà khắc nghiêm túc quá mức" của mẹ "huấn luyện" con ngày xưa đã "rèn" con thành một đứa ngoan cố và kiên cường trước những cám dỗ mà cuộc sống và công việc từ nghệ thuật này mang lại cho con. Con dám tự hào nói chưa cám dỗ nào đánh bại được con dù con không có Mẹ cạnh bên bảo vệ... như chính Mẹ cũng thừa nhận với bạn bè và các cô, dì là "nó là đứa khó tính, không dễ dãi và nghiêm túc trong tình cảm nên không lo về chuyện đó".
Con có thể có thêm vài hình xăm, tóc càng ngày càng ngắn, ăn mặc táo bạo hơn xưa, nói năng chua chát và thái độ ngông cuồng... nhưng con biết và biết chắc chắn rằng con không thể xấu đi được mẹ ơi. Vì con luôn muốn học cách trở nên tốt bụng hơn, nhân ái hơn, quan tâm và chia sẻ hơn vỉ bản chất lương thiện con được thừa hưởng từ gia đình mình đã ăn sâu trong con như máu thịt rồi mẹ ơi!
Năm nay là năm tuổi của con, từ đầu năm đến giờ, cuộc sống đã đem lại cho con những trải nghiệm lần đầu tiên trong đời: trải nghiệm của mất mát và nỗi đau. Đôi khi con tự hỏi , vì con quá chai lì cảm xúc rồi nên không khóc được nữa hay vì con vô tâm thật? Mà không, vì cái tính ích kỷ của con (mẹ vẫn nói con là đứa ích kỷ, chỉ biết sống và nghĩ cho bản thân mà không biết sống cho người xung quanh) vẫn chưa sửa được. Con cần thêm tí thời gian mẹ nhỉ!
Con nhớ phòng bếp nhà mình, giờ con không được có mặt trong những bữa cơm gia đình. Sinh tố măng cầu mẹ làm, bao giờ con được thưởng thức? |
Các em họ con lại được gần với mẹ, được đi chơi, dạo phó, coi phim, shopping với mẹ, được thưởng thức tài nấu ăn tuyệt vời của mẹ. Con thì không. |
Con không biết có bao nhiêu bé trong cuộc thi The Voice Kids sẽ có một chặng đường dài giống con như bây giờ (mà cũng không cần giống vì cuộc sống vốn muôn màu muôn vẻ mà), nhưng con hy vọng cuộc đời sẽ mang lại cho các em những điều tuyệt vời nhất có thể, và nếu có sai lầm, vấp ngã thì đừng ngần ngại đứng lên rồi làm lại từ đầu... bởi cái gì cũng cần thời gian.
Vậy mình hãy bắt đầu bằng việc mẹ truyền cho con những công thức nấu ăn tuyệt vời của mẹ nha, vì con đang thèm "cóc xanh chấm mắm ruốc xào thịt" trứ danh của mẹ quá, mẹ ơi...
Vài nét về tác giả:
Tóc Tiên (tên đầy đủ là Nguyễn Khoa Tóc Tiên, sinh ngày 13 tháng 5 năm 1989) là một ca sĩ trẻ người Việt Nam, hiện sống tại Mỹ. Cô hiện là ca sĩ của Trung Tâm Thúy Nga và thường xuyên biểu diễn trong các chương trình Paris by Night của trung tâm này.