Các trọng tài có thể sống được với thu nhập khi làm việc tại Super League. Ảnh: ĐH. |
Ngay từ khi còn chưa ra đời, VPF khẳng định sẽ dành sự ưu tiên tối đa về chế độ cho các trọng tài, để đội ngũ này yên tâm với nghề, cũng là cách giảm tiêu cực. Thực tế, theo tiêu chuẩn từ mùa giải năm nay, lương các trọng tài cũng tăng gấp 3-5 lần so với các mùa giải trước. Cụ thể, trọng tài chính sẽ được có chế độ 8 triệu đồng mỗi trận, trọng tài biên sẽ có mức chế độ 5 triệu đồng mỗi trận.
Riêng tiền ăn uống đi lại trong 4 ngày cầm còi được nâng lên mức phí 500.000 đồng mỗi ngày, riêng 3 ngày không cầm còi sẽ được chi tầm 100.000 đồng tiền ăn. Với các khoản này, một trọng tài được xem là “sống được” với nghề của mình. Tuy nhiên, kể từ ngày được nhận tin vui, các trọng tài vẫn chưa ai nhận được đồng lương nào cả, mà toàn phải bỏ tiền túi của mình để phục vụ cho việc di chuyển, ăn ở.
VPF đã làm thẻ visa debit (thẻ ghi nợ quốc tế kết nối với tài khoản tiền gửi thanh toán) cho các trọng tài và ứng sẵn 40 triệu đồng với các trọng tài Super League và 26 triệu đồng với hạng Nhất. Tuy nhiên đến thời điểm này, trong tài khoản của các trọng tài vẫn chưa có một đồng nào gửi vào. Chỉ khổ cho những trọng tài nào làm đủ cả 3 trận với việc phải di chuyển ra vào Bắc Nam, chi phí cũng lên tới vài chục triệu đồng. Đây là số tiền có thể tự chi trả trước được nhưng lại đang tạo ra cảm giác khó chịu với không ít trọng tài.
Sau khi kết thúc vòng loại 8 đội Cup quốc gia, Tổng giám đốc VPF Phạm Ngọc Viễn khẳng định sẽ trả đủ các chế độ cho trọng tài, trợ lý, giám sát. Giờ thì ngay cả Super League đã chuẩn bị bước sang vòng đấu thứ 2, vẫn chưa thấy động tĩnh gì.
Mang thắc mắc của các trọng tài đến Phòng điều hành trọng tài, cũng nhận được cái lắc đầu. Phó ban trọng tài VPF, Đoàn Phú Tấn cho biết: “Đúng là tiền làm nhiệm vụ, di chuyển đi lại, ăn ở của các trọng tài làm nhiệm vụ trong hai trận Cup quốc gia, Super League và hạng Nhất 2012 vẫn chưa được chi trả. Hiện tại các trọng tài đều phải ứng tiền nhà đi làm, sự chậm trễ này là do bên VPF, còn lý do như thế nào thì tôi không được biết”.
Mai Hương