Người đàn ông trung niên với bộ trang phục nổi bật, rực rỡ đậm truyền thống Thái Lan được coi là thủ lĩnh tinh thần của đoàn thể thao xứ chùa Vàng. Trước mỗi giải đấu lớn, anh Thailand Kamthong đều tới các buổi lễ xuất quân ôm hôn và động viên VĐV, hò hét trên khán đài. Fan cuồng người Thái Lan luôn lọt vào ống kính truyền hình bởi phong cách cổ vũ vô tư và nhiệt tình
Trong trận thắng 1-0 của tuyển U22 Thái Lan trước U22 Đông Timor hôm 17/8, Thailand Kamthong cũng hò hét cùng các đồng hương. "Khi mọi người hô vang Thái Lan, Thái Lan, tôi cảm giác như họ hô vang tên tôi vậy, tôi yêu cảm giác đó. Phóng viên nước ngoài gọi tôi là Mr Thailand. Có người nghĩ thật điên rồ khi tôi đổi tên là Thailand nhưng tôi muốn đai diện cho đất nước mình. Tôi chọn Thailand hơn là Prathet Thai bởi đó là tên quốc tế. Với cái tên thứ hai, tôi có thể gặp vài rắc rối trong giấy tờ", anh cho biết.
Tên thật là Bancha Khamthong, anh quyết định đổi tên thành Thailand, tên quốc tế của đất nước mình sau SEA Games 2005 ở Manila, Philippines. Ngay khi trở về quê nhà, anh tới văn phòng hành chính quận và làm thủ tục đổi tên.
Sinh ra ở tỉnh Yasothon, Thailand Kamthong thích thể thao từ nhỏ, mong muốn trở thành một VĐV bóng chuyền chuyên nghiệp nhưng tài năng có hạn. "Tôi đã nghĩ mình có thể làm gì cho đất nước bây giờ nhỉ? Sau đó tôi bắt đầu nhặt bóng và thu dọn rác ở các sân. Khoảng năm 1995 tôi bắt đầu trở thành người cổ vũ bởi muốn các trận đấu có không khí vui vẻ hơn", anh kể lại.
"Trở lại những năm giữa của thập niên 1990, việc là một cheeleader không hề đơn giản. Tôi phải cầm cố xe để mua vé máy bay. Khi tới nơi, tôi không có tiền thuê phòng, phải ngủ ở đền, ở đại sứ quán thậm chí cả sân bay. Tôi chỉ biết rằng mình đến đây là để cổ vũ các VĐV. Thỉnh thoảng tôi cũng ở cùng các VĐV", Thailand Kamthong thổ lộ.
Trong mỗi chuyến đi, fan cuồng người Thái thường mang theo những bộ đồ độc đáo dần trở thành thương hiệu riêng, thường là trang phục sặc sỡ gắn cờ quốc gia. "Trang phục của tôi mang đậm chất Thái. Tôi muốn mọi người nhìn thấy tôi từ xa. Khi tới các trận đấu với những người châu Á khác như Myanmar hoặc Ấn Độ, họ mặc vest còn tôi muốn là chính mình, muốn người khác nhìn bộ đồ là biết ngay đó là tôi. Tôi muốn mang văn hóa Thái Lan tới các trận đấu, giống như cầm chiếc ô này", anh vừa nói vừa xoay chiếc dù vẽ 3 màu quốc kỳ quê hương.
Thailand đang học tiếng Anh tại Đại học Ramkhamhaeng. Fan cuồng hóm hỉnh chia sẻ. "Tiếng anh của tôi khá cơ bản. Tôi chỉ cần hô to kiểu Thailand yêu London, câu đơn giản nhưng vẫn đi vào lòng người". Với người đàn ông này, những hành động cổ vũ của ông thể hiện lòng yêu nước một cách tươi vui chứ không phải chủ nghĩa dân tộc hiếu chiến.
Thường tới những trận đấu bóng đá và bóng chuyền, Thailand cũng biết cách cổ vũ trong những môn thể thao ít sôi động: "Vài người nghĩ rằng không thể cổ vũ các môn bi sắt hay snooker nhưng bạn cần biết một vài quy ước. Ví dụ trong snooker, bạn chỉ cần chào đón khi VĐV đi vào sau đó giữ im lặng bởi họ cần tập trung. Bạn cũng có thể vỗ tay tán thưởng khi họ ghi điểm"
"Tất cả các môn thể thao đều cần người cổ vũ nhưng một vài môn lại không có, đặc biệt là thể thao người khuyết tật. Tôi cổ vũ cho tất cả đội tuyển quốc gia, đặc biệt là thể thao dành cho người kém may mắn bởi một khi bạn có lá cờ Thái trên ngực, bạn là đại diện của Thái Lan dù bạn là ai đi chăng nữa", người đàn ông hóm hỉnh thổ lộ.
Được biết đến nhiều hơn, Thailand không phải ngủ ở sàn sân bay mà nhận được nguồn tài trợ từ ủy ban thể thao và một số nhãn hiệu. Tuy nhiên, anh vẫn muốn tới sân theo cách của mình. "Họ đề nghị trả tiền vé máy bay nhưng thỉnh thoảng tôi tự trả tiền vì muốn đến sớm. Có những cuộc so tài diễn ra trước đó và tôi chỉ cần đi để cổ vũ".
Thailand Kamthong, fan số một của đoàn Thái Lan